" Động thì cũng đã động rồi, chạm thì cũng đã chạm qua rồi, em còn cái gì nữa đâu mà không chịu cho tôi? "
Bàn tay của cô bị hắn ghì chặt xuống giường nên cô không thể nào đánh hắn được. Nghe những lời đó cô thật sự muốn đánh hắn một cái cho đỡ tức.
Trác Duệ Quân nhìn bộ dạng tức muốn xì khói của Triệu Lan Vy, liền cong môi cười tà mị.
Cánh môi mỏng bị hắn xâm chiếm, hơi thở ấm nóng của cả hai không ngừng phả ra rồi hoà quyện vào nhau.
Bàn tay của người đàn ông ấy không chịu an phận mà tìm kiếm hai bầu ngực căng tròn rồi không ngừng xoa nắn cho đến khi hiện lên những tầng ửng đỏ vẫn không chịu buông tha, sau đó lại trượt một đường đi xuống vạch lấy cánh hoa mềm mại của người phụ nữ ấy mà trêu đùa.
" Ưm…" Triệu Lan Vy không chịu nổi sự công kích bất ngờ của Trác Duệ Quân mà khẽ rên một tiếng nỉ non.
Tiếng rên rỉ của cô như một bản tình ca du dương và êm dịu, khiến trái tim của hắn bất chợt tan chảy.
Thật say đắm!
Thật kích thích!
Khiến hắn chỉ muốn nghe hoài, nghe mãi không thôi.
Nhất là khi là khi ở dưới thân hắn, sự sung sướng khi thể xác được thỏa mãn, cảm xúc được thăng hoa, âm thanh ấy lại càng thêm quyến rũ gấp bội phần.
Và bây giờ hắn rất muốn nghe tiếng rên rỉ yêu kiều đó.
Hai cơ thể trần trụi áp sát vào nhau không một khe hở, hai khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-van-vuong/3037341/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.