Hàn Vân Dung sau khi thoái vị đã quyết định một mình rời khỏi kinh thành đi khắp nơi du ngoạn, hắn rời xa ngôi vị đế vương đã khiến hạnh phúc của hắn tan nát, trở thành một thường dân phiêu bạt khắp giang hồ. Trước khi rời đi, hắn vẫn không quên đến thăm mộ phần của nàng, tặng cho nàng một cành hoa bách hợp mà nàng thích nhất.
Hàn Vân Dung mãi mãi cũng không biết được, Dương Khắc Chân mà hắn yêu vẫn còn sống kẻ giữ chặt miếng ngọc bội kia chính là thi thể của Tiểu Hoa đáng thương…
( Ba năm sau)
Hàn Vân Dung sau ba năm phiêu bạt, hắn đã khám được rất nhiều vùng đất mới trên đất nước quê hương mình. Những nơi đầy thơ mộng, những mảnh đất màu mỡ bạt ngàn đến những vùng hoang vu hẻo lánh, hắn đều đã đi qua. Suốt ba năm dài đằng đẵng ấy hắn vẫn chỉ cô độc một mình, không tìm lấy một ai để bầu bạn. Mỗi khi dừng chân hắn lại nhớ đến nàng, để thoả cơn nhớ hắn tự đánh lừa bản thân mình bằng cách tự mình đi tiếp, cái mệt mỏi, cái đói khác sẽ giúp hắn phần nào quên được người mà hắn yêu.
Lần này Hàn Vân Dung đã chọn dừng chân ở một vùng đất khác, vùng đất có thể níu giữ được bước chân của hắn rất xinh đẹp. Vùng thải nguyên mênh mông rộng lớn, trải đầy hoa và cỏ thơm ngát đặc biệt là loài hoa bách hợp, loài hoa gợi lại những ký ức đẹp giữa nàng và hắn, nơi đây cũng chính là nơi ở cũng những người ngoại tộc. Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-nghiet-duyen/3571743/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.