Hàn Vân Dung ngồi bên đống lửa đến ngủ gục mãi đến khi hơi lửa bén nóng mặt mới tỉnh giấc, theo thói quen khi hắn giật mình người đầu tiên hắn nhìn chính là nàng.
" A Chân tỉnh dậy, nàng tỉnh dậy đi!"
Hàn Vân Dung vẻ mặt sợ hãi, mặt lạnh đến mức cắt không thấy máu vội vàng chạy đến chỗ Khắc Chân đang ngủ lay người tỉnh dậy. Khắc Chân nửa đêm đột nhiên phát sốt, dù đang nằm cạnh đống lửa nhưng toàn thân lại run rẩy vì lạnh, mặt lại không ngừng đổ mồ hôi. Hàn Vân Dung ôm chặt nàng vào lòng không ngừng gọi A Chân tỉnh dậy.
" Khó chịu quá…"
Khắc Chân theo tiếng Hàn Vân Dung gọi cuối cùng cũng tỉnh dậy, nàng mơ màng mở mắt cất giọng yếu ớt. Hàn Vân Dung lúc này mới phác giác ra cơ thể nàng có vấn đề.
" A Chân, thứ lỗi cho trẫm!"
Hàn Vân Dung quan sát bên ngoài không tìm thấy chuyện gì đáng ngờ hết cách chỉ đành cởi bỏ y phục nàng, Hàn Vân Dung rủ bỏ lớp áo ngoài để lộ thân hình mảnh khảnh lẫn bánh hoa đào ửng hồng đang lấp ló sau chiếc áo con. Hàn Vân Dung đỏ mặt, hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần quan sát. Quả nhiên là vết thương ở cánh tay trái, nhìn vết thương đang ngày càng lan rộng nó dằn xé cả cơ thể nàng hắn càng thêm tự trách.Hắn luôn tự cao về nàng vốn tưởng vết máu ở đầu cánh rừng ấy chính là của kẻ truy sát nàng nhưng thật không ngờ, vết máu ấy lại chính là của nàng hơn nữa lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-nghiet-duyen/3571728/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.