" Không thể nào có chuyện đó, chắc chắn không thể. Hoàng thượng người nói tin tưởng ta, sao có thể tất cả tội lỗi trút hết lên người phụ thân ta được?"
Dương Khắc Chân vô cùng kiên định, Hàn Vân Dung chắc chắn sẽ không tiểu nhân như vậy, hơn nữa chính miệng hắn đã nói chỉ cần là nàng hắn đều sẽ tin.
" Nếu muội không tin, thì 3 ngày sau trước giờ ngọ ngoại thành tự đến mà xem. Đến lúc đó đừng quá đau buồn nhé, thôi trễ rồi tỷ tỷ không phiền muội nghỉ ngơi. Cáo từ!"
Thái Điệp Y rời đi để lại Dương Khắc Chân gục ngã trong lo lắng, Tiểu Hoa đỡ Khắc Chân ngồi dậy liên tục trấn an nàng bình tĩnh. Sau vài giờ suy tính, nàng cuối cùng cũng có dự tính riêng, bản thân Dương Khắc Chân hiện đang chịu phạt ở cấm cung, nếu tự ý ra ngoài chắc chắn sẽ bị binh lính ngăn lại nhưng vì an nguy của phụ thân Dương Khắc Chân buộc phải ra ngoài. Hoàng thành không phải là nơi tùy ý ra vào, đặc biệt là cổng thành. Muốn vượt qua được cổng thành nhất định phải có lệnh bài thông hành, với Bách Hoa Phi thì e là không thể nhưng với Dương tướng quân thì chắc chắn thành công, từ khi trở về hoàng thành đến lúc phong phí và chịu phạt dường như Hàn Vân Dung đã quên mất một điều chính là tước bỏ phẩm hiệu và lệnh bài thông hành của nàng...
" Nương nương, người thật sự muốn mạo hiểm sao?"
" Tiểu Hoa em yên tâm, ta nhất định sẽ bình an trở về!"
(
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-nghiet-duyen/3571717/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.