Ừ! Vì chính ta là người đã tát nó rụng mất 2 cái răng cửa rồi. Biểu muội kể đến đây không nhịn được mà cười trộm, mắt vẫn còn phiếm hồng lại ánh lên niềm vui khó kiềm nén. Muội ấy lại kể tiếp:
- Thế là chàng bẻ nốt hai cái răng nanh dưới của nó, sau đó ném nó đi. Chàng còn đưa muội về tận nhà, nói rằng cô nương như muội đi một mình rất nguy hiểm. Dưới ánh trăng ngày hôm ấy, chàng hỏi danh thơm của muội, nói là muội là duyên, là phận, là mệnh của chàng.
Nói đến đây, Lưu Nhiên đưa tay lên ôm lấy hai má ửng hồng, không biết hồn đã lưu lạc ở chân trời nào. Ta kéo muội ấy về hiện thực:
- Thế muội biết hắn tên là gì, ở đâu, gia cảnh thế nào không?
Lưu Nhiên ủ rũ lắc đầu. Xem ra là nhất kiến chung tình nhưng lại không rõ đối phương là ai nên tìm không được rồi.
- Thế hắn có tuấn tú hơn ta không?
Lần này mà muội ấy chẳng do dự mà gật đầu. Ta tức đến mức muốn nổ phổi, không nhịn được, đập xuống bàn đá ở sân viện:
- Không thể nào có người đẹp hơn ta được! Lưu Nhiên à, muội gặp ma rồi!
- Không đâu, bàn tay của chàng ấy ấm lắm.
- Vậy thì muội nhất định mù rồi.
Ta bực dọc bỏ đi, Lưu Nhiên vẫn ngẩn người nhìn theo.
Hôm nay, Mộ Gia cho người đem sính lễ đến. Là một trong hai nhân vật chính, Mộ Bạch nổi tiếng phong hoa cũng sẽ xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-hong-tran/2573828/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.