Sau khi ăn sáng xong thì Khải Phong dẫn cô đi xuống tầng hầm,cô có chút hơi sợ và ám ảnh bởi vì lúc trước cô cũng đã từng ở đây, cho nên cô hiểu được cảm giác của hai người họ …
" Anh xin lỗi, trước kia là anh sai với em …xin lỗi em "_anh vỗ về rồi ôm lấy cô lấy cô vào lòng …
Mở cánh cửa ra thì hai người phụ nữ đang nằm bệch xuống đất,gương mặt nhìn vào có chút thê thảm,vết máu cũng đã khô lại rồi …
" Khải Phong sau anh lại đi cùng nó,nó đã cắm sừng anh mà …"_Vũ Huyền Nhi chật vật lên tiếng rồi chất vấn anh.
" Đây là vở kịch mà mấy người bày ra mà,nên tôi cũng diễn lại để cho mấy người xem "
" Anh …anh chơi tôi …anh thật là khốn nạn …"
" Khốn nạn sao bằng cô được,lúc trước cô không từ thủ đoạn mà làm hại Yến Chi thì hôm nay cô tự mình nhận lấy hậu quả mà thôi "
" Còn nữa Uyên Linh,cô thật là ngu ngốc mà tin lời cô ta …""
" Khải Phong… tôi… tôi…"
Yến Chi đứng đó mà không nói gì cả,cô chỉ biết nhìn hai người họ mà thôi.Lúc trước cô đã nói với Vũ Huyền Nhi rồi nhưng mà cô ta nghe,vẫn chứng nào tật nấy mà làm chuyện hại người và để rồi có kết quả như ngày hôm nay. …
" Khải Phong,anh tha cho tôi đi, tôi không muốn bị đánh nữa đâu.."
" Lúc mà cô lên kế hoạch hãm hại Yến Chi thì cô có nghĩ đến cô ấy hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-dau-thuong/3470320/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.