Mạc Hội đưa bạn mình về nhà băng bó vết thương rồi thay quần áo cho sạch sẽ,chứ bây giờ nhìn Khải Phong bây giờ chẳng khác gì là ông kẹ,mặt mày thì đen thùi lùi do ám khói lúc nãy …
Sau khi mọi thứ xong xuôi thì mọi người tản ra đi tìm Yến Chi,suốt mấy tiếng đồng hồ trôi qua nhưng chẳng có tin tức gì cả.
[ Reng …reng …bạn có một tin nhắn mới …]
[ Reng …reng …]
Bây giờ anh vô cùng rối cho nên không muốn mở điện thoại lên xem, nhưng tiếng tin nhắn nó cứ vang lên liên tục khiến cho anh phải xem thì mới được …Anh bấm vào số lạ thì thấy hàng loạt hình ảnh thân mật của đôi trai gái, mà người đó không ai khác đó chính là Yến Chi và Trình Qui..Ở bên dưới còn có địa chỉ đi kèm nữa chứ,hai mắt của anh bây giờ nó muốn nhoè đi luôn rồi.
Khải Phong quăng điện thoại sang một bên rồi lái xe đến khách sạn,anh lái xe với tốc độ bàn thờ chỉ hơn 12 phút thì cũng đến khách sạn,từ nãy giờ không biết là đã vượt qua bao nhiêu cây đèn giao thông nữa.
" Rầm …"
Khải Phong đạp mạnh cửa vào thì thấy Yến Chi đang nằm kế bên Trình Qui,lúc này đây anh không thể tin đây là sự thật được nữa.Anh đưa chân đạp mạnh vào giường khiến cho cả hai liền tỉnh dậy..
" Lạc Yến Chi …"
" Trình Qui. …hai người được lắm …""
" Khải… Khải Phong…rõ ràng là tôi nghe tin Yến Chi cần sự giúp đỡ cho nên mới đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-dau-thuong/3463153/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.