Khải Phong đặt hoa,bánh kem lên giường rồi sau đó đem mấy túi quần áo và phụ kiện bỏ vào tủ … Chỉ một lát nữa thôi chắc cô ấy sẽ bất ngờ lắm đây.
Cửa sổ anh mở ra cho thông thoáng bởi vì Yến Chi thích ánh sáng,anh đứng ở ban công nhìn xuống thì có thể thấy được cả hoa viên của nhà mình,hèn gì cô ấy thích mở cửa sổ ra như thế.
Nhanh thật mới đây mà đã 1 năm trôi qua rồi, mình và cô ấy đã xa nhau một năm. Vậy mà hôm nay đã được gặp nhau và ở bên nhau rồi,cái này chắc là do ông trời vẫn còn thương anh đây mà …
[ Alo …mẹ gọi con …]
[ Tối mai nhớ đưa con dâu về,mẹ nhớ con bé lắm rồi.Còn chuyện cưới sinh của hai đứa thì đến hai tháng sau mới tổ chức được…]
[ Dạ được…]
Nói xong anh liền cúp máy,2 tháng nữa thôi cô ấy sẽ chính thức là vợ của mình rồi.Anh khẽ cười, chỉ cần nghĩ đến đây thì anh vô cùng mãn nguyện.
Đêm qua khi nghe cô nói cô chính là Lạc Thiên thì anh lại mừng hơn nữa,lúc trước anh có suy đoán nhưng không ngờ lại là cô ấy.Một phần là lúc trước mẹ anh hay đưa cho anh những video,clip ngắn mà Yến Chi hát cho nên anh mới ngờ ngợ ra được.
Dường như cô ấy đã cứu anh hai lần rồi,một lần bị rắn cắn còn lần này là giúp anh vực dậy tinh thần để có thể sống tiếp được nữa.
______&______&____
15 phút sau thì Yến Chi cũng đi ra đập vào mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-dau-thuong/3452913/chuong-97.html