Cả hai người ngồi ở hàng ghế đá vừa ăn bánh vừa uống trà dâu tây rồi còn ngắm thành phố Thượng Hải khi về đêm nữa chứ,sau khi ăn xong thì cô đã no căn bụng …Sau đó thì ngã người ra sau ghế rồi níu lấy cánh tay của anh.
" Ăn no rồi sao "
" Ừm,rất no "
Cô cười hiền hoà rồi ngước nhìn anh Khải Phong đưa tay lên lao vệt bánh còn dư ở trên môi của Yến Chi.
" Em hậu đậu quá đi "
" Tại em không thấy đó thôi "
Giờ này vẫn còn sớm cho nên anh vẫn muốn đưa cô đi chơi tiếp tục, hai người cứ thế đi lên xe một lần nữa. Ngồi ở trên xe cô cứ xoa cái bụng đang nhô cao của mình, hình như lúc nãy cô ăn hơi nhiều thì phải.
" Em đau bụng sao " _ anh dùng ánh mắt lo lắng mà nhìn cô.
Yến Chi vội vàng lắc đầu rồi rút tay về " không có,tại em thấy bụng mình hơi cao thì phải.Lúc nãy em ăn hơi nhiều"
" Không sao,anh thấy em ốm lắm cho nên ăn nhiều cũng tốt mà "
" Mà em ốm lắm sao, thường thì em thấy đàn ông tụi anh thích con gái ốm mà …"
"Anh thích em,là chính con người em.Cho nên đừng nhịn ăn để giữ dáng,anh thấy em ăn có nhiều cỡ nào cũng không béo nổi đâu. "
" Hôm nay anh văn chương thật đấy…"
“Có đâu,anh nói những gì mà anh suy nghĩ thôi”
Khải Phong cười cười rồi liếc mắt qua nhìn cô,lúc này anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-dau-thuong/3447227/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.