Yến Chi hiện tại không biết nên đi đâu nữa,cô chỉ biết phải rời khỏi căn biệt thự xa hoa đó mà thôi.Đi nãy giờ cũng hơn 10 giờ đêm rồi,trong người cô không có nhiều tiền ngoài số tiền dư lúc trưa mà cô đã mua đồ.Bao nhiêu đây chỉ đủ ở được mấy ngày mà thôi, nhưng hiện tại đã khuya rồi thì cô biết tìm nhà trọ ở đâu đây,đã vậy cô cũng không biết đường xá nữa.Lâu lắm thì cô mới ra đường một lần cho nên cũng không rành đường,mà nếu có đi thì cũng có vệ sĩ đưa rước căn bản cô không biết gì cả …
Một lát sau cô dừng chân ở hàng ghế đá rồi ngồi xuống nghỉ mệt,cô đi từ nãy giờ cũng hơn 1 tiếng đồng hồ rồi.Yến Chi ngồi xuống rồi tựa đầu ra sau ghế rồi thở dài …
" Yến Chi cố lên,mày nhất định làm được mà "
Cô tự an ủi chính mình cố lên phải vui vẻ lên nhưng cô lại không làm được,vẻ mặt cứ ủ rủ mãi.Một lát sau thì cô cũng ngủ thiếp đi ở hàng ghế đá,cái lạnh về đêm giống như là ở núi tuyết vậy thật sự rất là lạnh.Cô chỉ biết co người của mình lại để tự ủ ấm cho chính mình mà thôi.
…
Sáng hôm sau Khải Phong tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm trên giường không có một mảnh vải che thân và ở bên cạnh là Huyền Nhi chứ không phải là Yến Chi. Thật sự là chiều hôm qua khi anh đi công tác về thì rất là mệt,cho nên đã nhờ người hầu chuẩn bị cơm nhưng không hiểu sao mới ăn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-dau-thuong/3408924/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.