Yến Chi ngồi đó ăn bánh ngọt,nghe nhạc xập xình.Đã lâu rồi cô chưa có trải nghiệm vui vẻ như thế này.Ba năm qua xung quanh cô chỉ sống trong Đàm gia và chỉ biết làm việc mà thôi,cô chưa từng được ăn uống vui chơi thoải mái như thế …
" Cô đang có tâm sự à "
" Không có, tôi vẫn bình thường mà "
Mạc Hội kéo ghế ra rồi ngồi xuống bên cạnh,trên tay thì vẫn cầm một ly rượu …
" Cô có biết cô và Khải Phong rất giống nhau không? Đó chính là giỏi che đậy cảm xúc của chính mình,có chuyện gì cũng không chịu nói ra "
Mạc Hội nốc cạn ly rượu rồi nói tiếp.
" Lúc nhỏ nó rất là hoạt bát năng động. Nhưng từ khi nó đi chơi ở trong rừng rồi được một cô gái giúp đỡ cứu lấy sinh mạng của nó thì nó càng trở nên lạnh lùng hơn.Lúc ấy nó tâm sự với tôi có một cô nhóc không ngại tính mạng mà cứu nó,cứ vì thế mà nó tạo cho mình một vỏ bọc lạnh lùng để sau này che chở cho người con gái ấy "
" Và người đó bây giờ lại là Vũ Huyền Nhi,cô gái đó không ngờ đã cứu Khải Phong một mạng "
Anh ấy là vì cô gái nhỏ năm xưa sao,là vì mình sao. Nhưng tại sao người đàn ông đó lại không tin tưởng mình chứ …
" Sao cô không nói gì thế, buồn sao "
" Không có "
" Tôi biết cô đang buồn,bởi vì cô và Huyền Nhi là bạn thân mà thêm một nghịch lý nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-dau-thuong/3408920/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.