Sau khi nghe mẹ mình nói một tràn dài thì anh cũng không còn tâm trạng ăn uống gì nữa, những gì bà ấy là sự thật sao.Vậy rốt cuộc thì Lạc Yến Chi là một cô gái tốt ư..
" Không... không đúng..cô ta chỉ đang lợi dụng mẹ của mình thôi..còn về việc cô ta bị vô sinh thì đó chính là hình phạt mà cô ta phải nhận lấy "
Khải Phong tự hỏi chính mình và cũng tự trả lời, một lát sau thì anh cũng không bận tâm về người con gái này nữa mà đi lại ghế ngồi xuống tiếp tục công việc của mình.2 giờ chiều Du Trực bước vào văn phòng thì thấy cơm vẫn còn đặt ở trên bàn, hình như là sếp vẫn chưa ăn qua thì phải..
" Sếp..đây là hợp đồng ở bên Mỹ vừa mới chuyển đến "
" Ừm,cậu để đó đi..."
" À còn một chuyện nữa là cuối tuần này sếp phải qua Thụy Điển để gặp đối tác.."
" Lần này qua đó khoảng tầm mấy ngày..."
" Dạ hơn nữa tháng..."
" Ừm, không có chuyện gì thì đi ra ngoài đi "
Đúng là vị sếp khó tính mà,chưa gì đã muốn đuổi rồi..
" Sếp..ở trên bàn còn thức ăn,sếp đã ăn uống gì chưa..."
" Tôi ăn rồi.."
" Vậy số thức ăn đó sếp cho em được không.."
Từ sáng đến giờ anh chạy đến chạy lui giải quyết hồ sơ và hợp đồng ở bên nước ngoài cho nên không có thời gian để đi mua đồ ăn.Sếp thì ăn rồi vậy số thức ăn đó đem bỏ đi thì phí lắm...
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-dau-thuong/3408888/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.