Không khí ở trong văn phòng có chút im lặng đến nghẹt thở, khoảng chừng 3 phút sau thì anh mới đi lại ghế sofa ngồi xuống còn Yến Chi thì ngồi ở kế bên..
" Hôm nay sao cô đến trễ vậy "
" Tôi đến siêu thị mua một ít đồ "
" Lại nói dối,cô đi tằng tịu với thằng nào " Khải Phong đè mạnh đôi đũa xuống bàn,tạo ra một âm thanh lớn khiến cho có chút giật mình..
Ngày hôm nay anh ấy lại muốn kiếm chuyện nữa sao, mỗi ngày trôi qua đúng là không có ngày nào được yên ổn mà.
" Tôi không có làm gì sau lưng anh hết "
" Hừ,cô được lắm dám đánh Lý Tiêu vậy mà bây giờ còn đi dan díu với thằng khác nữa.Lạc Yến Chi cô định cắm cho tôi mấy cái sừng đây "
Hoá ra là anh ấy lo cho Lý Tiêu,sợ cô ấy đau.Còn về chuyện dan díu mập mờ chắc là do cô ta vẽ thêm rồi..
" Tôi đã nói là không có rồi,tại sao anh lại không tin tôi chứ "
" Cô đáng để tôi tin sao "
" Nếu đã biết trước đáp án vậy thì đừng hỏi những câu vô ích như vậy nữa "
" Cô..cô được lắm..ngày hôm nay không những phản bội lại tôi mà cô còn dám cải lại nữa.."
" Lạc Yến Chi cô mau biến về nhà cho tôi, ngày hôm nay cô không được ăn cơm,mau về nhà làm việc đi "
" Anh quá đáng lắm,sau này anh sẽ hối hận. Tôi đã nói là tôi không có đánh cô ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-dau-thuong/3408883/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.