Gương mặt còn ngái ngủ của Tiêu Trọng Triết nhìn chằm chằm vào đoạn tin nhắn, Nam Cung gia này làm gì có lắm đứa cháu thất lạc vậy, hơn nữa cho dù là lạc hay lõng gì thì người nằm trong lòng anh mới là hàng “real”, hàng “authentic”, cho nên anh có gì phải hối hận chứ? Con điên nào sáng sớm đã chọc cái mỏ hỗn của anh rồi vậy nè.
[Tiêu Trọng Triết]: Có bệnh thì đi khám đi, phí lời, đồ điên!
Sau đó anh cũng nhanh chóng cho số điện thoại kia vào danh sách đen, rồi lại vui vẻ ôm vợ đi ngủ, đúng là chỉ có vợ yêu của anh mới giống tiểu công chúa của Nam Cung gia thôi.
Trước khi đi ngủ lại thì anh còn không quên hôn lên môi của cô một cái, hôn thêm một cái… Nhưng rồi lại tham lam hôn thêm một cái nữa, sau khi hôn đã đời thì anh mới yên tâm mà đi ngủ.
[…]
Còn ở bên kia thì người gửi tin nhắn đã điên tiết liền đập bỏ điện thoại, sau đó liền nhìn vào người phụ nữ ở đối diện mình, nói:
- Sao cô nói rằng Nam Cung đang tìm cháu gái? Tôi đã nói vậy mà Tiêu Trọng Triết vẫn không tin.
- Liễu Giai Mỹ, cô ngu thật đó. Cô còn chưa đi gặp Nam Cung lão gia đã nhận bản thân là cháu gái nhà người ta, chỉ có kẻ đần độn mới tin lời cô nói thôi.
Hóa ra kẻ mạo danh thiên kim Nam Cung gia chính là Liễu Giai Mỹ, còn kẻ chủ mưu đằng sau chính là Hồ Xảo, hai kẻ tâm cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-rung-dong-ca-doi-van-vuong/3498712/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.