Nhìn Đường Thụy Nha vẫn còn gân cổ lên phản đối thì Tiêu Trọng Triết cũng chỉ cười nhạt, sau đó là anh vỗ tay một cái, rất nhanh liền có vài ba người đi ra và tiến đến chỗ của Hồ Kim Tín, ngay lập tức ông ta liền nhận ra, đó chính là chủ nợ của mình.
Ngay sau đó Hồ Kim Tín liền bám lấy chân của mẹ mình, liên tục nói:
- Mẹ đồng ý, mẹ mau đồng ý đi, nếu không bọn họ sẽ giết con mất!
Đường Thụy Nha nhìn thấy con trai cưng sắp bị đánh liền mau chóng thỏa hiệp, muốn kí tên, nhưng lại bị Tiêu Trọng Triết giành lại, anh đưa mắt nhìn bà ta, nói:
- Tôi đổi ý rồi, hay là không cần từ con nữa.
- Thật sao?
- Ừ, lấy mạng đổi mạng đi, dù sao mẹ vợ tôi cũng đã qua đời rồi, nếu như Hồ Kim Tín cũng chết theo, ở dưới suối vàng có anh có em bầu bạn, chắc mẹ vợ tôi sẽ không cảm thấy cô đơn nữa.
Nói xong Tiêu Trọng Triết liền gật đầu, ngay sau đó là một nhóm ba, bốn người chủ nợ liền lao vào đánh Hồ Kim Tín một cách điên cuồng, tiếng la thảm thiết của ông ta khiến cho anh cảm thấy chói tai, hiển nhiên lúc này Chân Dực Nhiên đã quay lưng và nhắm mắt lại, còn Lam Hiểu thì liền cầm lấy một cái tất bẩn rồi nhét vào miệng của ông ta, còn nói:
- Hét to quá, ồn!
Thật ra ban đầu anh còn chưa biết nên dọn dẹp đóng cỏ rác này như thế nào nữa, vì với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-rung-dong-ca-doi-van-vuong/3495922/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.