Nhưng dù sao thì người ta cũng đã ngỏ ý hai lần rồi, nếu như vẫn từ chối thì hơi kì, nhưng đồng ý thì càng kì hơn. Cuối cùng, Chân Nam Nam lại nhìn anh, nói:
- Đợi khi nào anh hai em kết hôn đã, khi chị dâu vào nhà thì chính là lúc em đồng ý kết hôn với anh.
- Thật sao? Em nói thật không?
Chân Nam Nam ngây ra, còn gật đầu liên tục. Nhưng mà sao cô cứ có cảm giác bản thân đang tự mình chui đầu vào rọ vậy nhỉ? Rõ ràng chuyện kết hôn của anh trai và chị Lam Hiểu là chưa xảy ra, nhưng sao cô cứ có cảm giác như Tiêu Trọng Triết đã chờ đợi câu nói này lâu lắm rồi.
Rốt cuộc… Là sai ở đâu chứ?
[…]
Sau cái ngày hôm đó thì cả công ty đều biết Chân Nam Nam đang hẹn hò với Tiêu Trọng Triết, hơn nữa chức vụ của cô không phải dựa vào mối quan hệ, mà là do năng lực của cô rất xứng đáng. Cơ mà bây giờ nếu như thật sự là dựa vào quan hệ thì họ cũng không dám có ý kiến, quan hệ của cô là Tiêu gia đó, họ vẫn yêu công việc lắm, chưa muốn bị sa thải đâu.
Một tấm gương sáng chói như Trần Ngọc Tú là đủ rồi, họ không muốn đạp vào vết xe đổ đó nữa.
Còn Chân Nam Nam sau khi được công khai thì thấy có gì đó lạ hơn, bề ngoài thì bọn họ luôn miệng chúc mừng cô, nhưng trong thâm tâm có mấy ai mà thật lòng chứ. Nhưng kệ đi, họ thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-rung-dong-ca-doi-van-vuong/3492796/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.