Nghĩ đến đây, Chân Dực Nhiên liền cười nhạt, hóa ra là như vậy… Hóa ra đây mới lý do Chân Nam Nam không đồng ý kết hôn với Tiêu Trọng Triết.
Bảo sao anh lại thấy có gì đó kì quái, rõ ràng anh cũng biết em gái của mình có tình cảm với tên nhóc họ Tiêu kia, nhưng tại sao mãi không kết hôn. Lúc mới gặp lại anh còn nghĩ Nam Nam của anh sẽ nhanh chóng kết hôn thôi, nhưng ai mà có ngờ, lại là vì lý do đó mà cô lại chọn trì hoãn.
Bất chợt lúc này điện thoại của Lam Hiểu lại reo lên, là mẹ của cô ấy gọi đến, Lam Hiểu thật sự không muốn nhận máy chút nào. Nhưng dù sao cũng là cha mẹ của mình, Lam Hiểu đành phải ngậm ngùi nhận máy.
- Con nghe đây ạ?
- [Hiểu Hiểu à? Khi nào con quay về nhà, mẹ có một người bạn, con trai của bà ấy tên là Trương Thất, năm nay cũng đã hai mươi sáu tuổi đang làm việc ở Đế Đô đó, nếu có thời gian thì…]
- Mẹ, con chưa muốn kết hôn, hơn nữa… Hơn nữa con…
Còn chưa để Lam Hiểu nói hết thì Chân Dực Nhiên đã cầm lấy điện thoại của cô, nhẹ giọng nói:
- Chào bác gái, cháu là Chân Dực Nhiên, là bạn trai của Hiểu Hiểu.
Đừng nói ở đầu dây bên kia kinh ngạc, đến Lam Hiểu ở bên này cũng đứng hình trong giây lát. Sau đó mẹ của Lam Hiểu lại cười rộ lên, nói:
- [Chào cháu Dực Nhiên, cháu là bạn trai của Hiểu Hiểu thật sao?]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-rung-dong-ca-doi-van-vuong/3492792/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.