Từ đầu đến cuối Chân Nam Nam chưa từng có ý trách lỗi gì Cao Nam Thi cả, vì từ đầu cô ấy đã thông báo rằng chỉ có 10% cơ hội sống, nên cô từ đầu đã phó mặc cho trời rồi, chỉ là không ngờ ông trời lại thật sự đem mẹ của cô đi như thế.
Ở trong phòng bệnh mà Chân Nam Nam chỉ biết khóc thôi, bây giờ cha cô vẫn còn đang nằm ở trong phòng bệnh, anh trai thì không biết có thể ra ngoài viếng tế mẹ hay không, tất cả những gì phải làm cô đều không biết... Cô bây giờ cũng không biết bản thân nên phấn đấu vì cái gì nữa.
Cao Nam Thi sau khi dỗ dành bạn mình xong liền muốn nói gì đó mà lại thôi, cuối cùng sau khi Cao Nam Thi rời khỏi phòng bệnh thì đã tìm Tiêu Trọng Triết nói chuyện.
- Tiêu tổng, sắp tới tôi phải ra nước ngoài rồi... Nam Nam... Tôi giao lại cho anh đấy.
- Không cần cô dặn dò, tôi cũng sẽ bảo vệ cô ấy.
- Như vậy thì tốt... Như vậy là tốt rồi...
Dừng một chút, Cao Nam Thi lại nói:
- Tôi... Có thể cầu xin thêm một chuyện không?
- Chuyện gì?
- Anh trai của Nam Nam, Chân Dực Nhiên, hiện tại anh ấy đang ở khu 1, tiểu đội 158, Đế Đô... Mối quan hệ của anh chắc không tồi, nếu được thì đưa anh ấy đến chịu tang mẹ mình. Chứ Nam Nam dù có cố gắng mạnh mẽ tới đâu cũng không cầm cự được.
Tiêu Trọng Triết không nói gì, nhưng anh sớm nhờ Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-rung-dong-ca-doi-van-vuong/3492404/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.