Tuy hiện giờ Tiêu Trọng Triết không hiểu tại sao cô lại gấp gáp như vậy, nhưng theo anh đoán thì nó liên quan tới cha mẹ của cô, nếu đã như vậy thì anh cũng nhanh chóng đưa cô đi. Lúc này Vũ Tiệp Dao và Trình Lưu Ly thấy cũng có hơi lo lắng nên đã xin đi theo, ba người còn lại thấy thế cũng gấp rút đi cùng.
Đến bệnh viện là Chân Nam Nam đã lao xuống xe rồi chạy thẳng đến phòng cấp cứu, lúc này Cao Nam Thi cũng đỡ lấy cô, còn nói:
- Nam Nam, chuyện phẫu thuật của cô không thể trì hoãn nữa, hay là tớ đi mượn mấy người bạn nha?
- Không cần, tớ... Tớ có tiền rồi... Thi Thi, phẫu thuật đi... Phẫu thuật cho mẹ tớ đi.
Hiển nhiên sau đó Cao Nam Thi cũng không truy hỏi nguồn gốc của số tiền, trước tiên phải cứu mẹ của cô đã, còn sau đó mọi chuyện sẽ tính sau. Nhưng tới khi Cao Nam Thi quay lại thì đã nhìn thấy một nhóm người xa lạ đang đứng ở bên cạnh Chân Nam Nam, cô ấy bước đến nhìn bạn thân của mình, nói:
- Nam Nam... Vì tình trạng của mẹ cậu đã lâu, hơn nữa còn gặp phải sự kích thích từ bên ngoài, nên tỉ lệ thành công của cuộc phẫu thuật cùng lắm là 10% thôi, cậu...
- 10%... 10% thì 10%, Thi Thi... Mẹ tớ trông cậy vào cậu.
Cao Nam Thi nhìn cô, sau đó chỉ biết thở dài rồi đi vào bên trong phòng phẫu thuật, quả thật là số của Chân Nam Nam quá đỗi đáng thương, cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-rung-dong-ca-doi-van-vuong/3492401/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.