Sinh Phong thơ thẫn nhìn những vì tinh tú trên bầu trời đêm bỗng một gương mặt kiều diễm xuất hiện.
Hắn hoảng hốt khi nhận ra đó là Mẫn Chi mà không phải Cao Yến Nguyệt người mà hắn yêu...
Vội quay mặt đi, có lẽ hắn say rồi. Người hắn yêu chỉ có một mình Nguyệt nhi. Còn Tưởng Mẫn Chi mãi mãi chỉ là con cờ trong tay hắn.
Dẫu suy nghĩ như vậy nhưng sao trái tim hắn lại nhói đến thế?
Từng khoảnh khắc cùng Mẫn Chi trải qua cứ ùa về tâm trí hắn...
Đến cả hắn, cũng không hiểu rốt cuộc bản thân đang thế nào...
................
Sáng hôm sau..
- Nương nương, người tỉnh rồi!
Tiểu Khả vội bâng chậu nước đến cho nàng.
Mẫn Chi dùng tay xoa nhẹ thái dương. Cảm giác đau nhức từ đầu truyền đến khiến nàng vô cùng khó chịu.
- Nương nương, người không sao chứ?
Thấy Mẫn Chi nhíu mày, sắc mặt trông rất kém Tiểu Khả bèn lên tiếng.
- Khụ...khụ..ta không sao!
- Sắc mặt của người rất kém chúng ta nên...
- Không có gì đáng lo lắng, chắc là do tác dụng của rượu.
Nói xong, nàng xoay người rửa mặt mong giúp bản thân tỉnh táo hơn. Nhưng không hiểu sao đầu nàng vẫn cứ nhức, cơn đau trong lồng ngực khiến nàng vô cùng khó thở...
Không lẽ là do chuyện năm đó...
- Hoàng thượng giá đáo!
Giọng nói Tiểu Sinh Tử truyền vào cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng.
- Thần thiếp tham kiến hoàng thượng!
- Nô tì tham kiến hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941605/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.