Tưởng tướng quân đến!
Lời chưa dứt giọng của Tiểu Sinh tử đã truyền vào.
- Ca!
- Nô tì tham kiến Tưởng tướng quân!
Thấy người vừa bước vào Tiểu Khả vội hành lễ. Ánh mắt như có như không rơi vào nam nhân đó.
Người này là Tưởng Hoành Thiên - nhi tử lớn của Tưởng thừa tướng cũng là huynh trưởng của Mẫn Chi.
Trên người y mang một loại khí chất ngạo nghễ không kém gì phụ thân mình.
Nếu nói Mẫn Chi được thừa hưởng dung nhan của mẫu thân thì y lại được truyền lại dáng vẻ của phụ thân lúc sinh thời. Từ cách nói chuyện hay đánh trận đều toát lên phong thái của một đại tướng quân cao cao tại thượng.
Tuy dung mạo ấy không sắc sảo và lãnh khốc như Sinh Phong nhưng Tưởng Hoành Thiên cũng được mọi người đánh giá rằng vô cùng hảo soái.
Y thừa kế di nguyện của song thân trở thành một đại tướng quân vì nước vì dân mà ra trận dốc sức đem lại hòa bình ấm êm cho nước nhà. Nhờ có y mà bọn ngoại xâm đều bị dẹp loạn.
Dĩ nhiên người xuất chúng như vậy có rất nhiều cô nương con nhà khuê cát để mắt đến. Có rất nhiều nữ nhân từng ngỏ ý cùng y kết duyên phu thê nhưng đều bị cự tuyệt một cách thẳng thừng.
Có thể nói trong cả thế gian này chỉ có hai nữ nhân được y để mắt. Một là mẫu thân đã qua đời của y Liễu Đường Uyên. Hai là muội muội bảo bối Tưởng Mẫn Chi luôn được y cưng sủng.
Cả kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941596/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.