Thượng Sinh cung 
- Hoàng thượng cả ngày hôm nay người đã phê chuẩn rất nhiều. Thần nghĩ người nên nghỉ ngơi để tránh ảnh hưởng đến long thể! 
Lý công công đứng cạnh Sinh Phong nhắc nhở. 
Nhìn thấy hắn có phần tiều tụy, sắc mặt lại không tốt ông cũng không tránh khỏi đau lòng. 
Nhìn hắn hiện tại làm ông nhớ đến tiểu hoàng tử năm xưa luôn vui cười rạng rỡ trong mắt lúc nào cũng tràn đầy ánh sáng lấp lánh. Bây giờ trong mắt hắn chỉ toàn sự âm lãnh làm ông cứ ngỡ tiểu hoàng tử năm đó chưa từng tồn tại. 
"Thái hậu đây là điều người muốn sao?" 
Ông thở dài, ánh mắt vẫn dán vào người nam nhân đang không ngừng cầm bút phê tấu chương. 
- Không cần để ý đến trẫm! 
Giọng hắn lạnh nhạt nhưng có thể nghe ra phần mệt mỏi. 
Mấy hôm nay tâm trí của hắn không hiểu xảy ra chuyện gì. Lúc nào trong đầu hắn cũng luôn xuất hiện hình bóng của Mẫn Chi. 
Từ sau lần gặp nàng ở Tưởng Thư cung đến nay dù đã trải qua rất lâu nhưng dạo gần đây hắn lại cứ mơ thấy tình cảnh ấy. Từng lời từng chữ của nàng luôn hiện hữu trong tâm trí hắn. Cả cách xưng hô xa lạ đó nữa khiến hắn như chìm vào đáy nước...không thể thở được... 
Không chỉ vậy khi ở cùng Nguyệt nhi hắn vẫn không thể ngừng nhớ về nàng. Luôn cố đem nàng vứt ra khỏi tâm trí nhưng càng như vậy hắn...lại càng nhớ. 
Sự việc phát sinh ngày hôm nay lại càng khiến tâm trạng hắn càng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941576/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.