Nghe lời hắn nói, Lý công công khựng lại. Ánh mắt tràn ngập sự mẫu thuẫn.
Nương nương có thể tha thứ cho hoàng thượng sao?
Cả ông cũng không thể trả lời. Vì có lẽ những tổn thương mà hoàng thượng mang đến cho nương nương thật sự khó có thể nói bỏ là bỏ.
Thấy người bên cạnh im lặng hắn chỉ biết cười. Một nụ cười trông thật chua chát...
- Có lẽ...nương nương sẽ....
Lý công công ngập ngừng.
- Có lẽ cả đời này trẫm cũng sẽ không nhận được sự tha thứ của nàng ấy...
................
Đếm hôm ấy, ba người ba suy nghĩ khác nhau.
Sinh Phong đến cuối cùng cũng nhận ra tình cảm của bản thân nhưng liệu Mẫn Chi có đủ dũng cảm để tha thứ và chấp nhận hắn.
Còn...Cao Yến Nguyệt sẽ dễ dàng để mọi chuyện diễn ra một cách yên bình như vậy sao?
Chốn thâm cung vốn luôn là như vậy. Chỉ cần một chút bất cẩn thì nhất định sẽ tan xương nát thịt....
................
- Tiểu Khả muội mau đi chuẩn bị cơm! Đại ca có lẽ sắp đến rồi!
- Ân thưa tiểu thư!
Mẫn Chi nhìn nha đầu kia chỉ biết thở dài. Nàng đã dặn Tiểu Khả cứ gọi mình là tỉ tỉ không cần xưng hô nô tì như trước nhưng dù có nói cỡ nào nàng ấy cũng không chịu. Không những vậy còn kiên định nói với nàng:
"Nô tì biết người đối xử với nô tì vô cùng hảo nhưng thân phận của nô tì không xứng gọi người là tỉ tỉ!"
Và cứ thế nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941571/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.