Hoàng thượng có lẽ đã quên một chuyện. Hai năm trước ngài đã nói với ta những kí ức thời niên thiếu ngài đã không còn nhớ.
"Hoàng hậu không cần lúc nào cũng lôi chuyện cũ ra kể với trẫm. Chuyện Nguyệt nhi nhập cung trẫm sẽ không thay đổi quyết định. Còn nữa những kí ức thời niên thiếu trẫm đã không còn nhớ."
Gương mặt lạnh nhạt, những lời nói vô tình luôn đeo bám lấy nàng trong những giấc mộng hằng đêm. Thử hỏi như vậy nàng làm sao dám quên?
- Ta...
Hắn không thể nói được gì vì những điều nàng nói hoàn toàn đúng sự thật. Là hắn đã nhẫn tâm vứt bỏ nàng trước. Cũng là hắn đã xóa đi những kí ức tươi đẹp của cả hai.
- Ngài đến tìm ta có phải vì liên quan đến Cao Yến Nguyệt?
Ngoài lí do này ra nàng thật sự không tìm được lí do nào khác cho sự xuất hiện của hắn.
Vì nàng biết chỉ khi có chuyện liên quan đến Cao Yến Nguyệt hắn mới nhớ đến nàng.
- Không phải! Ta tìm nàng là vì....
Lời chưa nói xong thì một nô tì vẻ mặt hoảng hốt chạy vào la toán lên.
- Hoàng...hoàng thượng...không xong rồi...hoàng hậu nương nương...đột nhiên nôn ra rất nhiều máu còn...còn ngất xỉu.....
Nô tì đó quỳ xuống không ngừng rơi nước mắt. Khuôn mặt nàng ta đẫm lệ trong vô cùng thương tâm.
Nghe người kia nói hắn khẽ nhíu mày. Tuy hắn đã nhận ra bản thân chưa từng yêu Cao Yến Nguyệt nhưng dù gì nàng ta cũng đang mang trong mình hài nhi của hắn. Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941568/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.