Chương trước
Chương sau
Phải! Tất cả các bằng chứng đều hướng về ả ta và cả....nàng cũng không ngoại lệ!

Khi nói đến đây, Sinh Phong đã cố kiềm nén cảm xúc trong lòng.

Lúc ban đầu, hắn cứ ngỡ khi gặp được Mẫn Chi sẽ tìm được câu trả lời mình mong muốn nhưng với thái độ lo sợ kia của Tiểu Khả lại làm hắn phát sinh nghi ngờ và cho rằng nàng ta có tật giật mình.

- Ngài nghi ngờ ta?

- Ta cũng chưa từng nghĩ sẽ nghi ngờ nàng, nhưng với thái độ này của ả ta, nàng nói xem sự nghi ngờ của ta là đúng hay là sai?

Với lời chất vấn của hắn nàng không biết phải đáp lại như thế nào.

Nàng tin tưởng Tiểu Khả tuyệt đối nhưng lời hắn nói cũng chẳng phải không có căn cứ.

Cả hai cứ thế chìm vào trong suy nghĩ riêng của bản thân còn nha đầu đang quỳ dưới đất kia khi nghe cuộc đối thoại ấy không khỏi bàng hoàng, sửng sốt.

Hoàng hậu bị trúng độc tại sao lại liên quan đến nàng ta và tiểu thư?

Cảm thấy mọi chuyện càng lúc càng đi quá xa, Tiểu Khả trong lòng dù có phần tội lỗi với Tiểu Định tử nhưng nàng biết nếu không nói ra sự thật thì chắc chắn hoàng thượng sẽ hiểu lầm và trách oan tiểu thư.

Do đó nàng cố gắng kiềm chế sự run rẩy mà nói với hắn:



- Hoàng...hoàng thượng mọi chuyện không phải như người nghĩ. Lúc...lúc sáng nô tì đến Cao Thừa cung là..là vì Tiểu Định tử nói có một loại dược tốt cho bệnh tình của nương nương nên...nên...

- Ý của người là Tiểu Định tử hẹn ngươi đến?

- Ân...ân!

- Nếu đã như vậy thì ngày mai các ngươi ba mặt một lời trong Thượng Sinh cung của trẫm!

Nói xong liền xoay lưng định rời đi nhưng rồi hắn đột nhiên dừng lại nói:

- A Chi...ta mong những gì nàng ta nói là sự thật. Nếu không ta nhất định sẽ không tha cho nàng!

Nghe lời nói ấy, Mẫn Chi chỉ một nở nụ cười cay đắng, đến khi rời đi hắn vẫn muốn tổn thương nàng....

Sống chung với nhau đã bao nhiêu năm vậy mà hắn chưa bao giờ hiểu con người của nàng...

Lúc sáng thì ôn nhu dịu dàng còn bây giờ lại lạnh lùng vô cảm.

Tại sao nàng đã muốn buông tay không muốn níu giữ tình cảm viễn vông này thì chính hắn lại mang đến cho nàng hy vọng rồi lại tàn nhẫn dẫm nát hy vọng ấy??

- Tiểu...tiểu thư...



- Ta tin muội!

Nghe thấy giọng nói nức nở của Tiểu Khả, nàng dịu dàng đỡ nha đầu ấy đang quỳ trên đất dậy.

- Tiểu Khả, ta biết muội là người bị hại nhưng trước tiên chúng ta phải tìm được bằng chứng mới có thể rửa oan cho muội. Bây giờ muội hãy kể ta nghe rốt cuộc giữa muội và Tiểu Định tử đã xảy ra chuyện gì?

Mọi chuyện diễn ra quá đột ngột khiến nàng chưa kịp nhìn rõ tình huống. Hiện tại chỉ có thể trông chờ vào lời nói của Tiểu Khả mà truy ra manh mối.

- Ân...thưa tiểu thư! Tất cả...tất cả mọi chuyện là....

Sau khi nghe hết những gì Tiểu Khả kể, Mẫn Chi đột nhiên rơi vào trầm ngâm.

Theo như lời nói của nàng ấy, Mẫn Chi có thể đoán ra âm mưu đổ oan này là của nữ nhân kia mà không phải ai khác.

Sỡ dĩ nàng có thể đoán ra là vì tình tiết lúc này thật giống với những gì đã xảy ra vào năm đó.

Cũng vì như vậy mà A Kiều.....

Nghĩ đến đây nàng không khỏi rùng mình. Cao Yến Nguyệt một kế lại dùng hai lần, hơn nữa chỉ vì muốn kế hoạch đổ oan này thành công mà không từ bất cứ thủ đoạn nào. Nàng ta có biết nếu như có sơ sót gì thì hài tử của nàng ta sẽ phải chết vì sự ích kỷ đó hay không?

Cao Yến Nguyệt đó thật sự khiến nàng được mở rộng tầm mắt, nàng ta quả là nữ nhân cực kỳ đáng sợ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.