Cao Yến Nguyệt cúi đầu nhìn hai bàn tay nắm chặt lấy bộ y phục, trong mắt nàng ta lóe lên tia sáng quỷ dị, còn khóe môi thì từ từ cong lên một cách hoàn mỹ.
Nàng ta sao có thể đãng trí như vậy. Con chốt của ván cờ này hình như vẫn còn chưa xuất hiện a. À không, là một con chốt và một con hậu mới đúng!!
Cơ thể nàng ta từ từ thả lỏng dần, đôi mắt lại trở về vẻ thê lương vốn có.
- A Kì, ngươi không cần nói nữa..
Giọng nói mang vẻ ưu thương và bất lực phát ra thành công thu hút sự chú ý của mọi người.
- Mọi chuyện.... cứ thuận theo hoàng thượng sắp đặt...
- Nương nương....
- Hoàng thượng, thiếp biết người luôn tin tưởng tỉ ấy, thiếp cũng rất muốn giống như người tin tưởng tỉ ấy vô điều kiện nhưng....thiếp không có can đảm để tin tưởng người có động cơ hãm hại hài tử của mình...Nếu như người đã quyết định điều tra lại mọi thứ, thần thiếp cũng chẳng thể khuyên ngăn, chỉ mong..... khi tìm ra chân tướng người sẽ không giống như bây giờ nhắm mắt làm ngơ, dung túng kẻ phạm tội!
Nàng ta nở nụ cười đau đớn, ánh mắt lộ rõ vẻ uất ức, đôi mắt ướt đẫm cố kìm nén dòng lệ tuôn trào khiến đôi mắt ấy đỏ hoe.
- Trẫm....
Hắn nhìn nàng ta, có chút thương xót cũng có chút hổ thẹn. Là hắn ngu ngốc không nhận ra tình cảm của bản thân sớm hơn nên mới khiến hai người nữ nhân vì hắn mà đau khổ. Trong thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941552/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.