Nếu không còn gì thì hoàng thượng có thể trở về... 
Nàng im lặng một hồi rồi cũng lên tiếng. 
Ánh mắt Sinh Phong lóe lên tia đau đớn. 
- A Chi liệu chúng ta có thể trở lại như xưa được không? 
Giọng nói hắn có phần run rẫy. Lần đầu tiên trong cuộc đời hân biết lo sợ là như thế nào. 
Hắn sợ nàng sẽ từ chối hắn. Hắn sợ nàng không còn yêu hắn. Và hắn càng sợ nàng sẽ rời xa hắn.... 
Đây không phải lần đầu tiên hắn hỏi nàng như vậy, lần trước đáp án của nàng đã rất rõ ràng nhưng hắn vẫn nuôi một chút hy vọng. Hắn biết A Chi của hắn vẫn còn yêu hắn chỉ là nàng không muốn thừa nhận. 
- Hoàng thượng mọi chuyện đã qua rồi... 
- Không phải! A Chi, chỉ cần nàng muốn chúng ta vẫn có thể giống như xưa! 
Hắn gấp gáp nói, muốn đưa tay kéo nàng vào lòng nhưng Mẫn Chi đã vội né tránh. 
Cánh tay của hắn bỗng rơi vào không trung. 
Đau! Trái tim thật sự rất đau! 
- Hoàng thượng.....ta có một yêu cầu. 
Giọng nói nàng bỗng nghiêm túc, ánh mắt kiên định như đã quyết định một thứ gì đó... 
- Chuyện gì... 
Trong lòng hắn bỗng dâng lên nỗi bất an. 
- Sau khi mọi chuyện được điều tra rõ ràng. Nếu thủ phạm không phải là ta thì....ta muốn rời cung! 
Ầm! 
Tâm trí của hắn như rơi vào hố sâu vô tận. 
A Chi của hắn lại muốn rời cung? A Chi của hắn lại muốn rời xa hắn? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941525/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.