Tỷ tỷ chắc còn nhớ...A Kiều chứ? 
Cao Yến Nguyệt nhấp một ngụm trà, tâm trạng vô cùng thoải mái. 
Trái ngược với nàng ta, thần sắc của Mẫn Chi khẽ biến. 
Ý của Cao Yến Nguyệt là gì? 
Tại sao lại nhắc đến A Kiều? 
- Xem ra tỷ vẫn còn nhớ. Cũng phải thôi dù gì tỷ cũng từng xem nó là muội muội của mình. 
Nàng ta chậm rãi nói. Ánh mắt tỏ vẻ hoài niệm một thứ gì đó. 
- A Kiều thì có liên quan gì đến chuyện hôm nay hoàng hậu đến tìm ta? 
Nhắc đến A Kiều đó nàng chỉ hận không thể bắt Cao Yến Nguyệt trả giá cho những gì đã làm. 
- Sao lại không liên quan? Tỷ nghĩ xem A Kiều đó là vì ai mà chết? Vả lại tỷ không thấy giữa A Kiều và Tiểu Khả đang bị nhốt trong ngục giam kia có gì đó rất tương đồng sao? 
Nàng ta nhướng mày nở nụ cười ẩn ý. 
Dĩ nhiên Mẫn Chi hiểu rõ lời nói đó của nàng ta. Vì thế tâm trạng nàng bỗng chìm vào hố băng sâu thẫm. 
Nàng không thể để Tiểu Khả trở thành A Kiều thứ hai! 
- Hoàng hậu không cần vòng vo. Có gì cứ việc nói thẳng! 
- Muội nào có ý gì, chỉ là từ lúc mang thai, tâm trạng có hơi lo lắng. Nghe nói Tiểu Khả kia hợp tuổi với muội, nếu nàng ta xảy ra chuyện thì muội sẽ được bình an vậy tỷ nghĩ xem muội nên làm gì với nàng ta? 
- CAO YẾN NGUYỆT! 
Mẫn Chi đứng bật dậy hét lớn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941516/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.