Tưởng Thư cung.. 
- Thái hậu giá đáo! 
- Thần thiếp tham kiến thái hậu! 
- Miễn lễ! Xem ra hoàng quý phi sống cũng rất tốt! 
Bà ta nhìn nàng, đôi mắt có phần già nua khẽ đánh giá. 
"Xem ra cũng không tệ lắm!" 
- Hoàng quý phi có biết vài hôm nữa là ngày gì hay không? 
Bà ta dời ánh mắt, phong thái ung dung ngồi xuống ghế nhìn nàng mà hỏi. 
- Là tiệc sinh thần của thái hậu! 
- Ân! Vậy ngươi có biết sau ngày hôm ấy là ngày gì hay không? 
- Thần thiếp.... 
- Không biết sao? Vậy để ai gia nhắc cho quý phi nhớ. Sau ngày hôm ấy tròn đủ một tháng ngươi bị giam lỏng cũng như...tròn một tháng nô tì kia ở trong ngục giam! 
Ánh mắt bà ta sâu thẫm như muốn nhìn thấu suy nghĩ của nàng. 
Đối với ánh mắt đó, Mẫn Chi cũng cảm thấy sự áp bức nhưng cốt cách của nàng vốn là con nhà tướng nên làm sao có thể dễ dàng bị khống chế. 
Nàng chậm rãi đối diện với Hoàng Yến Kiêu, từ từ trả lời. 
- Vậy hôm nay thái hậu đến đây là chỉ để nhắc nhở thần thiếp? 
- Khí chất tốt lắm! 
Bà ta nhoẻn miệng cười, một nụ cười đầy ý tứ sâu xa. 
- Hôm đó ta mong quý phi sẽ có mặt! 
Mẫn Chi khẽ động ánh mắt nhưng rất nhanh lại trở về nét bình thản. 
"Quả nhiên...." 
-Thần thiếp vẫn chưa được rời Tưởng Thư cung... 
- Ý chỉ của ai gia, ai dám cãi? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941507/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.