Ân! Chuyện là nếu dùng loại độc đó thì.....hài nhi của người... 
- Ngươi nghĩ bổn cung sẽ để cốt nhục của mình mạo hiểm sao? 
Cao Yến Nguyệt nhướng mày nhìn A Kì. 
A Kì có chút mờ mịt không hiểu nên chỉ ngơ ngác đợi nàng ta giải đáp. 
- Xà Thất độc đúng là khi ăn phải sẽ rất nguy hiểm nhưng bổn cung chỉ ăn một lượng nhỏ do đó cũng không có gì đáng ngại vả lại....ngươi có nhớ bổn cung sai ngươi dặn Tiểu Định tử chuẩn bị món gì hay không? 
- Là.... canh hạt sen! 
- Ân! Chính là nó! Dù người tài đến đâu ắt sẽ có kẻ trị. Và Xà Thất độc cũng giống vậy, dù có là đệ nhất độc trong thiên hạ cũng sẽ có cách khắc chế. 
- Thật đáng khâm phục! Nương nương quả là đa mưu túc trí! 
A Kì phấn khích khen ngợi. 
Bịch! 
- Ai đó?? 
Nghe tiếng động Cao Yến Nguyệt cảnh giác đi đến mở toang cánh cửa. 
Nhưng tiếc thay trước mặt nàng ta lại không có một bóng người nào cả. 
Ánh mắt nàng ta thâm trầm, trong đôi mắt ánh lên những tia sắc bén. 
- Nương nương có lẽ chỉ là một con mèo hoang nào đó! 
- Ân! Có lẽ là vậy.... 
................ 
Lương Tuấn hai tay run rẩy cố gắng giữ chặt mâm thức ăn. 
Đáng sợ! Thật sự quá đáng sợ! 
Trên đời này lần đầu tiên ông nhìn thấy một nữ nhân âm hiểm như hoàng hậu nương nương. 
Trước kia tuy thái hậu cũng không phải kiểu người lương thiện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941494/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.