Nàng...tha thứ cho ta sao? 
"......" 
Mẫn Chi im lặng, trong lòng nàng thật sự như một mớ hỗn độn. 
- Không sao! Ta sẽ không bỏ cuộc! 
Hắn dịu dàng mà kiên định nói. 
- Người không cần phải làm như vậy! Giữa ta và người vốn đã là sai lầm. Người là bậc đế vương bên cạnh chắc chắn không hề thiếu một nữ nhân như ta! 
Nàng nhìn thẳng vào mắt hắn nói. 
Vụ án đã kết thúc, có lẽ chuyện giữa hắn và nàng cũng nên đi đến hồi kết. 
- Nhưng cả đời này, ta chỉ cần một mình nàng! 
Giọng hắn có chút cao hơn so với bình thường. 
Mẫn Chi nhoẻn miệng cười, giọng nói nhẹ tựa như mây trôi: 
- Người....đã nói câu này với bao nhiêu nữ nhân? 
Ta không phải là người duy nhất và chắc chắn cũng không phải là người cuối cùng... 
- Ta.... 
- Hoàng thượng còn nhớ đến điều ta đã nói hay không? 
- Nàng...vẫn không muốn ở bên cạnh ta sao? 
Đôi mắt hắn đau đớn nhìn nàng. Tại sao hắn đã vì nàng làm rất nhiều thứ nhưng nàng lại không cho hắn một cơ hội? 
- A Chi...nàng nhẫn tâm hơn ta tưởng! 
................ 
Tưởng Thư cung.... 
- Tiểu thư! 
Vừa nhìn thấy Mẫn Chi, Tiểu Khả đã không kiềm được xúc động mà ôm chằm lấy nàng. 
- Ngoan! Ta vẫn ổn, muội không thấy sao? 
Mẫn Chi xoa nhẹ cái đầu nhỏ đang rúc vào người mình, ánh mắt có chút phiếm hồng. 
- Muội muội à, huynh thật sự có chút ganh tỵ a! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941484/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.