Tham...tham kiến hoàng quý phi! 
Thấy Mẫn Chi, A Kì vội lau nhanh nước mắt rồi hành lễ. 
- Ân, ta có chuyện muốn nói với hoàng hậu. 
Mẫn Chi cũng nhận thấy hành động nhỏ đó nhưng nàng biết đây là chuyện riêng của họ nên cũng không muốn xen vào. 
- Chuyện này... 
A Kì có chút phòng bị mà nhìn nàng. Đến khi Cao Yến Nguyệt lên tiếng thì nàng ta mới lui ra. 
- Dạo này ngươi quả thật rất rãnh rỗi. 
Cao Yến Nguyệt nở nụ cười, tuy là câu hỏi quen thuộc nhưng thái độ lại hòa nhã hơn trước đó rất nhiều. 
Nhìn thấy nàng ta như vậy, trong lòng Mẫn Chi cũng cảm thấy nhẹ nhõm. 
Xem ra người này thật sự đã nghĩ thông rồi! 
- Có lẽ vậy. 
Nàng ngồi xuống, trên miệng cũng treo một nụ cười nhạt. 
Bây giờ Cao Yến Nguyệt mới thấy cái giỏ trên tay Mẫn Chi, nàng ta bỗng ngửi thấy một mùi thơm quen thuộc, khẽ chau mày, cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi: 
- Đó là gì? 
- Bánh táo đỏ. 
Mẫn Chi mỉm cười, đặt cái giỏ lên bàn rồi lấy ra hai cái dĩa bánh. 
- Là theo công thức của tỷ ấy sao? 
- Không! Công thức của muội ấy rất đặc biệt, chưa từng chia sẻ cho ai. Vả lại để làm được như muội ấy phải có thêm một nguyên liệu rất quý giá. 
Mẫn Chi đem một dĩa bánh đến trước mặt Cao Yến Nguyệt, chậm rãi nói. 
- Là tình cảm...đúng không? 
Nàng ta mím môi, những hình ảnh về người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941463/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.