Thượng Sinh cung. 
- Tham kiến thái hậu! 
Tiểu thái giám đang quét dọn thì thấy Hoàng Yến Kiêu nên vội vàng hành lễ. 
- Ân, hoàng thượng....vết thương của hoàng thượng đã lành hay chưa? 
Bà ta có chút bồn chồn lo lắng hỏi, dù sao cũng là máu mủ ruột rà, dẫu Sinh Phong không hiểu tấm lòng của bà ta, bà ta cũng sẽ không trách hắn. Cả đời chỉ có duy đứa nhi tử này, hỏi làm sao bà ta không đau hắn? 
Chỉ là bà ta không nhận ra cách yêu thuơng của bà ta lại quá độc đoán khiến tình mẫu tử giữa cả hai ngày càng rạn nứt. 
- Thái hậu không cần lo lắng, vết thương của hoàng thượng đang dần hồi phục. 
Tiểu thái giám cười cười đáp. 
Không những vết thương hảo mà tâm tình hoàng thượng cũng vô cùng tốt. 
- Vậy sao? Để ai gia vào xem. 
Bà ta gật đầu, nét mặt giãn ra một chút, định tiến lên vài bước thì đã nghe tiểu thái giám nói: 
- Hoàng thượng hiện tại đang ở Tưởng Thư cung, có lẽ sẽ không trở về sớm. Thái hậu có thể đến đó để gặp hoàng thượng! 
Tiểu thái giám thật thà nói mà không nhận ra cái nhíu mày của Hoàng Yến Kiêu. 
Ngẫm nghĩ một lát bà ta cũng gật đầu rồi quay đi. 
Nhưng hướng đến không phải là Tưởng Thư cung mà là Thọ Sinh cung. 
- Người không đến gặp hoàng thượng sao? 
Lệnh Đặng Tử thấy bà ta như vậy bèn hỏi. 
- Không nhất thiết, có khi ai gia xuất hiện lại càng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941455/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.