"Vừa rồi mới kết thúc buổi phát sóng trực tiếp."
"Nhưng mà, bây giờ chạy lên lầu làm gì vậy?"
Theo thói quen sinh hoạt, thời điểm này Thời Ngu thường sẽ đi xuống vận động một chút. Sao hôm nay tiểu quái vật lại hăng hái chạy ngược lên tầng?
Tiểu quái vật nhớ đến lời ba dặn, trong lòng bỗng thấy thẹn thùng.
"Quang quác."
Mẹ... hôm nay có thể... đi chơi với con không? "Quang quác." Con muốn đi xem... phim. "Chiều nay sao?" Thời Ngu hơi ngạc nhiên — tiểu quái vật sao lại đột nhiên muốn đi xem phim? Nó có hiểu nội dung không chứ? Ý nghĩ đó lóe qua, cậu may mà kịp thời ngăn lại, không nói ra. Nhưng đối diện với ánh mắt mong chờ kia, Thời Ngu vẫn gật đầu đồng ý. "Được, chờ một chút. Để tôi thay quần áo rồi cùng đi." "Quang quác!" Tiểu quái vật phấn khích vẫy xúc tua, mãi đến khi ba mẹ ra cửa, nó mới vui vẻ kêu lên: "Quang quác! Mẹ đồng ý rồi!" Tang Hoài Ngọc nhướng mày: "Ừ." Giọng hắn hờ hững mà khen ngợi, hoàn toàn không bận tâm đến dáng vẻ đắc ý của tiểu quái vật. Lúc này hắn đang chờ Thời Ngu đi ra. Vài phút sau, Thời Ngu thay bộ đồ nam tính, trẻ trung và thoải mái, bước ra hỏi: Tang Hoài Ngọc khẽ cười: "Tiểu Ngư mặc gì cũng đẹp." Ra đến cửa, hắn bỗng cúi đầu chìa tay: Thời Ngu nghĩ lại, quả thật là vậy. Trước kia thời
"Giỏi lắm."
"Như vậy được chưa?"
"Tiểu Ngư không dắt tay sao? Từ khi trở thành tình nhân đến giờ, hình như chúng ta còn chưa từng ra ngoài hẹn hò đâu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693126/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.