"Trong giờ làm việc, không bàn chuyện riêng."
"Nếu thật sự tò mò, cậu có thể trực tiếp hỏi Tang Hoài Ngọc."
Hắn chậm rãi mở miệng, giọng điềm tĩnh mà lạnh nhạt.
Hàn Sở Dập khẽ cười mỉa: "Tôi lại sợ mình không dám hỏi à."
Dù thế nào, hắn cũng phải làm rõ chuyện này.
Nếu Tang Hoài Ngọc thật sự làm điều gì có lỗi với Thời Ngu — cho dù đối phương từng là người hắn ngưỡng mộ, hắn cũng nhất định phải đòi lại công bằng cho Thời Ngu.
Tang Hoài Ngọc đang ở nhà họp video thì nghe tiếng "leng keng" báo tin nhắn.
Hắn cúi mắt, không để tâm.
Mãi đến tối, lúc nghỉ ngơi, hắn mới tiện tay mở điện thoại — là tin nhắn của Hàn Sở Dập.
Một kẻ từng thua dưới tay mình, lại dám gửi tin chất vấn chuyện "đứa trẻ"?
Tang Hoài Ngọc khẽ nhíu mày, sau một lát mới giãn ra, chậm rãi gõ chữ:
"Nếu cậu hỏi về chuyện đứa nhỏ."
"Đương nhiên là —— tôi và Tiểu Ngư."
Thời Ngu đang nằm trên giường, cùng tiểu quái vật chơi đùa. Cậu thấy Tang Hoài Ngọc cầm điện thoại, không biết đang suy nghĩ gì, bèn tò mò liếc nhìn.
Ai lại nhắn tin cho hắn nhỉ?
Cậu chớp chớp mắt, cố nén hiếu kỳ. Đến khi thấy đối phương đặt điện thoại xuống, ánh mắt dịu dàng nhìn sang mình, Thời Ngu lại thấy hơi mất tự nhiên.
"Anh nhìn em làm gì thế?"
Tang Hoài Ngọc khẽ véo má cậu, giọng ôn hòa:
"Không có gì, chỉ là thấy Tiểu Ngư được hoan nghênh quá thôi."
Được hoan nghênh?
Thời Ngu ngẩn người. Không phải vai chính vạn nhân mê trong cuốn tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693124/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.