Để chứng minh vừa rồi mình không hề lén nhìn, Thời Ngu còn bồi thêm một câu:
"Chỉ là tôi vừa vặn đi uống xong một ly trà sữa thôi."
Tang Hoài Ngọc gật đầu. Thấy Tiểu Ngư giấu đầu lòi đuôi, hắn lại hơi "ngứa tay". Nhưng vừa rồi đã lướt qua mái tóc mềm của cậu, thần có chút tiếc nuối, đành cố kiềm chế.
...
Bên kia.
Đúng lúc hai người đang dạo anh ấu thương siêu, thì ở Hiệp Hội Dị Năng Giả , Vương Sơn tranh thủ giờ trưa đi lấy đồ về, vừa vào đã không nhịn được báo tin:
"Chấn kinh quá mọi người ơi! Đoán xem tôi vừa gặp ai?"
"Gặp ai?" — Văn Tĩnh Tĩnh ngẩng lên khỏi bát mì ăn liền, khó hiểu. Chỉ ra ngoài lấy chút đồ, cần gì giật mình quá vậy?
Vương Sơn ho khẽ, dù cố giấu vẫn phấn khích: "Tang tiên sinh chứ ai!"
"Ơ... thế có gì lạ?"
Tang tiên sinh đâu phải chưa từng đến hiệp hội. Dù mấy tháng này hiếm thấy, cũng không đáng để kích động thế.
Vương Sơn lắc đầu: "Bình thường gặp thì không sao. Nhưng tôi gặp ở anh siêu thị đồ trẻ em!"
Hóa ra vợ anh đặt mấy lon sữa bột ở siêu thị này, bảo trưa tiện đường ghé lấy. Không ngờ vừa khéo lại thấy Tang tiên sinh ở đó.
"Lúc đầu tôi còn tưởng nhìn nhầm, nhìn kỹ lại—đúng là Tang tiên sinh, không thể sai."
"Hơn nữa... hắn đi cùng bạn trai."
Đại sảnh vốn yên tĩnh, câu đó vang lên nghe càng rõ.
Văn Tĩnh Tĩnh ho sặc khi nghe "Tang tiên sinh" ở anh ấu thương siêu. Đến lúc Vương Sơn nói "đi cùng bạn trai", cô trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693107/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.