Đang định ra ban công tưới nước cho chậu cây mắc cỡ đang ngủ đông như thường lệ, Thời Ngu vừa nhấc tay thì bụng... khẽ động.
Cậu khựng lại. Bụng yên tĩnh.
Vừa giơ tay thêm lần nữa, bụng lại quẫy.
Thời Ngu: ... Cậu cúi đầu, lại thoáng nghi hoặc: Tiêu hóa xong rồi à? Trong đầu "quạc" một tiếng, tiểu quái vật lí nhí, ngập ngừng: Mẹ... con... tiêu hóa xong rồi! Con lợi hại hơn cây mắc cỡ nhiều! Sao mẹ không xoa con? Thời Ngu ôm đầu. Cậu đành vỗ về, xoa bụng: "Rồi, rồi. Mẹ xoa đây." Cảm giác tiểu quái vật lập tức được trấn an, cậu bèn hỏi thêm, tò mò: "Con chuyển hóa 60% rồi thì năng lực có đổi gì không?" Nghĩ đến nguyên tác: Tà Thần chỉ khẽ động niệm, sấm rền chớp giật, tà quái chạy dài — Thời Ngu không khỏi mong chờ. Ba mạnh thì con chắc cũng... mạnh? Tiểu gia hỏa có hơi "xấu mà dễ thương", nhưng thực lực vẫn đỉnh; thêm tí BGM hào hùng nữa thì... cũng được mà! Nghe mẹ hỏi, tiểu quái vật phấn khích: Mẹ ơi, con phóng được... lôi đặc thù! Lôi đặc thù? Thời Ngu thật sự bất ngờ. Thiên tài vượt mặt thầy? Mạnh hơn Tà Thần? "Đợi chút." Cậu kéo ghế nằm sát lan can, chọn góc quan sát tốt nhất, phất tay ra hiệu: "Trong phạm vi nhỏ trước cửa nhà mình thôi nhé. Con phóng thử cho mẹ
Được lắm, ghen với cây mắc cỡ chứ gì!
Lần trước hấp thu 60% quyền năng, chỉ mấy ngày đã xử lý xong, khá nhanh. Tính ra cũng đâu "khó tiêu" như ba nó nói?
"Quạc!"
Nó xài hết "lượt nói" ít ỏi trong ngày:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693088/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.