Cuối cùng cha đứa bé, đã xuất hiện, :)) Từ chương này mình thay đổi cách xưng hô của công với thụ nhé, chuyển từ tôi/cậu sang tôi/em hoặc anh/em . Thời Ngu vốn chẳng muốn ăn, nhưng chờ mãi bụng lại đói. Trong nhà còn ít mì gói, cậu liền tiện tay nấu luôn. Đúng là đáng giận! Cậu biết ngay mà, cái tên quỷ dị kia làm gì có tí tình thân nào — đến cả "con" của mình cũng chẳng thèm ngó tới! Thời Ngu tức mình lẩm bẩm, rồi lại suy nghĩ: "Tiếp theo nên làm gì đây?" "Hay là tìm dịp đến thư viện của Hiệp hội Dị năng giả xem thử?" Đang nghĩ tới đó, cậu tắt bếp, vớt mì ra bát. Bỗng— 'Leng keng.' "Hả?" Thời Ngu ngẩng đầu. Tinh thần sợi tơ vẫn đang tản ra khắp nơi, rõ ràng không bị ai động vào. Chẳng lẽ cậu nghe nhầm? Hay là tiểu quái vật trộm bấm chuông cửa? Cậu cúi xuống nhìn. Tiểu quái vật chỉ mờ mịt vươn xúc tua. Thời Ngu: ... Không phải nó. Vậy là
......
Tưởng không hiểu, tiểu quái vật cũng không suy nghĩ nữa, ngoan ngoãn chờ "mẹ" nấu mì.
Khi thả mì vào nồi, lại đập thêm quả trứng, Thời Ngu nhíu mày nghĩ: "Hmmm, kế hoạch dùng tiểu quái vật làm mồi nhử thất bại rồi... Sao cái tên quỷ dị đó chẳng mắc câu gì cả?"
Là một người bình thường, cậu tiếp xúc với quỷ dị vẫn quá ít. Dù biết cốt truyện trong sách, thực tế và nội dung viết ra vẫn khác xa nhau.
Nghe nói ở đó cái gì cũng có, có khi tìm hiểu thêm lại biết vì sao lần này mình thất bại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693066/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.