"Quang quác!"
"Mẹ... không chê... con."
Vốn đang im ắng, tiểu quái vật lập tức phấn khởi dán sát lại. Trên bụng nhỏ làn da khẽ rung lên; nó ôm lấy cái xúc tua mọc trên đầu, cẩn thận vô cùng.
Thời Ngu: ...
Thôi kệ. Cậu đỡ trán ngồi trên sofa, đầu óc vẫn còn quay cuồng vì chuyện vừa rồi. Thật sự quá mức hoang đường. Nói thật, trước nay cậu vẫn nghĩ tiểu quái vật là một "con bạch tuộc" không mắt, chỉ có xúc tua—xấu thì xấu, nhưng ở cùng lâu rồi cũng... chấp nhận được. Ai ngờ sáng nay tự nhiên mọc thêm xúc tua trên đầu , công kích tinh thần cậu một nhát chí mạng. Nó rốt cuộc là cái gì vậy? Cậu hít sâu bình tĩnh, rà soát lại lời lẽ mơ hồ của tiểu quái vật vừa nãy. May mắn là nó chỉ lặp đi lặp lại mấy ý. Điểm mấu chốt: tối qua ăn no xong thì nó ôm quyển "Giáo trình lập trình nâng cao" rồi ngủ. Thời Ngu liếc gườm quyển sách trên bàn, rồi dịu giọng hỏi: Tiểu quái vật nghiêng đầu: "Quang quác." Cậu gật đầu, mắt nheo lại; trong đầu lóe lên một suy đoán. Nếu chính quyển Giáo trình lập trình nâng cao gây ảnh hưởng, kiểu "ban ngày nghĩ gì đêm mơ nấy" thì... "Con thử tập trung chú ý đi." Cậu sợ nó không hiểu, bèn giải thích tỉ mỉ: "Giống như tối qua ấy—thử dồn sự chú ý lên cái
Với lại, nhà ai xúc tua lại muốn mọc là mọc? Dù là quái vật cũng đâu tùy tiện thế?!
"Đêm qua trước khi... biến đổi, ngoài đọc sách ra, con còn làm gì khác không?"
"Hình như không, mẹ ơi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693038/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.