Cái thứ quỷ dị kia... đang sợ hãi.
Sợ gì vậy? Sợ... tiểu quái vật à? Thời Ngu hơi ngạc nhiên. Nhưng ngay sau đó, tiếng quỷ âm lại vang lên — đứt quãng, như thể nó nhìn thấy điều gì không thể lý giải, vừa sợ hãi, vừa không thể diễn đạt trọn vẹn. "Không thể nào... Không... Thể... Nào..." Âm thanh "tư tư" kỳ quái dao động trong đầu, liên tục tua lại ký ức như một cuộn băng bị kẹt. Trong mơ, Thời Ngu đang cố khống chế "Bức ảnh quỷ dị" để chuẩn bị cho tiểu quái vật "ăn cơm" — tức tiêu diệt nó. Nhưng đúng lúc cậu thành thạo vận dụng tinh thần tuyến, chỉ số sợ hãi của bức ảnh bỗng nhiên tăng vọt l*n đ*nh điểm! Tốc độ của mọi chuyện tăng nhanh bất ngờ. Chiếc camera xoay cuồng trong không trung, tiếng thét hoảng loạn vang lên chát chúa rồi bất ngờ câm bặt. Trước khi tan biến, thứ quỷ dị đó để lại một câu cuối cùng: "Cậu... không phải!" Thời Ngu: ...??? Không phải cái gì cơ?! Cậu mơ màng mở mắt, tỉnh dậy vào buổi sáng với vẻ mặt vẫn còn ngốc nghếch. Kỳ lạ thật... Sao mình lại mơ thấy cái bức ảnh đã bị phá hủy rồi chứ? Chẳng phải nó biến mất hoàn toàn rồi sao? Thời Ngu day day thái dương, ánh mắt theo phản xạ nhìn về phía ngăn kéo. May quá, khi kéo ra, tấm ảnh vẫn nằm yên đó, không có chuyện kỳ quái nào xảy ra cả. Cậu lấy nó ra xem kỹ, nhưng vẫn chẳng hiểu được gì. Chỉ có tiếng hét sợ hãi trong mơ vẫn còn vang vọng trong đầu. Cái này là kiểu "ban ngày nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693035/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.