Tuy không biết rốt cuộc bọn họ đã gặp phải ảo giác gì, nhưng khi thấy những kẻ dung hợp từng gây ra biết bao chuyện ác cuối cùng lại rơi vào kết cục như thế này, ai nấy trong hội đều có một cảm giác hả hê khó tả.
" Ai nói không phải." – một người khẽ cười, ánh mắt lóe lên sự khoái trá.
Triệu Văn cũng gật đầu đồng tình, thậm chí trong lòng còn mong loại "Thiên đạo luân hồi" thế này có thể xảy ra nhiều hơn nữa.
Bận rộn cả một đêm, Thời Ngu cuối cùng cũng về tới phòng. Toàn thân cậu rã rời, vừa đặt lưng xuống liền nằm bẹp như cá khô. Vừa rồi ăn no một chút, vậy mà sau nửa đêm bận bịu, năng lượng lại tiêu tán gần hết.
Cậu nhíu mày, thở dài, đưa tay xoa bụng.
May là trong bụng vẫn còn dư lại ít quỷ khí.
Tiểu quái vật ngoan ngoãn cuộn tròn, ngủ say trong bụng. Thời Ngu liếc nhìn cái áo mưa ướt sũng, dơ bẩn vì mưa gió, nhăn mặt ném thẳng vào thùng rác. Tắm rửa sạch sẽ xong, cậu mới thả lỏng, nằm xuống giường. Trong đầu thoáng qua ý nghĩ: "Lúc này chắc hẳn hội đã phát hiện Diêu Xương rồi."
Khác hẳn lần đầu căng thẳng, giờ đây Thời Ngu bình thản hơn nhiều. Ngay cả tâm trạng cũng tốt đến mức sau khi tắm rửa, cậu có thể an tâm ngủ một giấc ngon lành.
Mãi đến tận chiều hôm sau, Thời Ngu mới mơ màng tỉnh lại bởi tiếng chuông điện thoại réo vang.
Ai lại gọi giờ này?
Cậu dụi mắt, nửa tỉnh nửa mơ vươn tay với lấy di động. Trên màn hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693020/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.