Nhất định là do hôm qua bị kinh hãi!
Thời Ngu vừa mở mắt định ngồi dậy thì chợt nhớ ra điều gì, vội đưa tay đặt lên bụng. Nhận thấy bên trong vẫn còn dấu hiệu sinh mệnh, cậu mới yên tâm.
Ừm, vật nhỏ đó vẫn còn đây.
Tiểu quái vật mấy ngày nay không biết có phải do liên tiếp hút quá nhiều năng lượng nên cần thời gian tiêu hóa, sáng nào cũng ngủ say. Thời Ngu thấy nó yên lặng như vậy thì lo lắng, cứ sợ đã xảy ra chuyện.
Nhưng một khi đã ngủ say như thế, chẳng khác nào... trốn thoát khỏi việc thai giáo.
Không được!
Sách đã mua thì nhất định không thể lãng phí. Chờ tiểu quái vật tỉnh lại, cậu nhất định phải sắp xếp thời gian thai giáo hợp lý.
Nghĩ vậy, Thời Ngu lười biếng bò dậy đi vào nhà vệ sinh.
Bên kia, Tang Hoài Ngọc không vội nhắn tin cho Thời Ngu.
Suy cho cùng, quá mức nhiệt tình sẽ khiến người ta sinh tâm lý phòng bị.
Sáng sớm, hắn thu hồi đuôi rắn, thay quần áo chỉnh tề, rồi chậm rãi đến dị năng giả hiệp hội.
Thẩm Ngôn mấy ngày nay vì bệnh viện nghỉ phép nên thường tới sớm. Nhìn thấy hắn, anh theo bản năng liếc thêm một cái. Nghĩ đến việc tối qua đã đưa ID phòng live stream của Thời Ngu cho Hoài Ngọc, anh không biết đối phương có thực sự thêm bạn hay không.
Thẩm Ngôn vốn không hiểu nổi tâm trạng phức tạp của mình, chỉ thấy Hoài Ngọc hôm nay thần sắc tự nhiên, như tâm tình đang tốt, nên khẽ dừng một nhịp:
"Hôm nay trông anh có vẻ thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693011/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.