Cậu ta nhíu mày, cúi đầu trả lời một câu, không nhận ra rằng... bên cạnh, Thời Ngu cũng nhìn thấy hết.
Do góc độ thuận lợi, Thời Ngu thậm chí còn thấy rõ toàn bộ cuộc đối thoại.
Ừm... quả nhiên là đang điều tra vì chuyện tối qua. Nhưng "người đàn ông giày cao gót" đã biến mất, còn gì để điều tra nữa?
Ánh mắt Thời Ngu không tự chủ mà liếc sang thiết bị trong tay Hàn Sở Dập.
Thứ đó từ khi mang vào đến giờ vẫn yên tĩnh, không có phản ứng gì. Cậu từng thấy người của Hiệp hội Dị Năng dùng qua, nếu phát hiện hơi thở của quỷ dị sẽ lập tức cảnh báo. Nhưng hiện tại nó lại chẳng khác gì một cục sắt bình thường.
Lông mày Thời Ngu khẽ giãn, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.
Hàn Sở Dập vốn còn định nấn ná một chút, nhưng bị bên Hiệp hội liên tục thúc giục, cậu ta đành phải đứng dậy.
"Được rồi, tôi đi trước."
"Nếu có chuyện gì thì nhắn tin cho tôi."
"À, còn nữa..."
Khi bước ra cửa, cậu ta bỗng dừng lại, quay đầu dặn thêm:
"Dạo này bên ngoài không an toàn, cố gắng ít ra ngoài thôi."
Ai mà biết con quỷ cấp SSS kia sẽ xuất hiện lại lúc nào.
Thời Ngu kinh ngạc nhìn cậu ta, không ngờ Hàn Sở Dập lại nhắc nhở mình điều này. Cậu gật đầu:
"Biết rồi, cảm ơn."
Mãi đến khi Hàn Sở Dập bước vào thang máy, nhíu mày xoay người rời đi, Thời Ngu mới đóng cửa. Trong lòng cậu thầm nghĩ: người này tuy ngạo mạn, nhưng hình như cũng không khó chịu như mình tưởng.
Nhưng việc quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4692995/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.