Tính, vẫn nên cẩn thận ngẫm lại đã. Trong đầu, Thời Ngu rà lại một lượt những bệnh viện từng "lên tên" trong nguyên tác và từng xảy ra chuyện; cậu lần lượt loại bỏ từng nơi.
Ngập ngừng một chút, cậu tra mạng rồi bấm vào " Bệnh Viện Bắc Sơn ".
Bệnh viện này nằm ở trung tâm, khá vắng, phần giới thiệu cũng ổn. Quan trọng nhất là... trong trí nhớ của cậu, nơi này chưa từng xảy ra chuyện.
Nhìn qua nhìn lại nửa ngày, Thời Ngu do dự rồi vẫn quyết định đặt lịch khám.
Chẳng lẽ cậu xui đến mức vừa ra khỏi cửa đã gặp chuyện ư?
...
Sáng sớm hôm sau, cậu dậy chuẩn bị.
Từ Hoa Cam Lộ đến Bắc Sơn khoảng hơn bốn mươi phút xe, nên cậu phải xuất phát trước một giờ.
Ngồi lên xe buýt, Thời Ngu kéo khẩu trang, cúi mắt mở điện thoại. Vừa bật đã thấy tin nhắn sáng tinh mơ—Hàn Sở Dập nhắn cho cậu?
Lần trước trước khi đưa cậu về nhà, Hàn Sở Dập đã gửi Hiệp ước Bảo mật của Hiệp hội Dị năng cho cậu ký điện tử; từ đó hai bên cũng... coi như có liên hệ. Nhưng Thời Ngu vốn nghĩ sẽ không nói chuyện nữa.
Sao hôm nay lại nhắn?
Một dấu chấm hỏi hiện lên trên đầu cậu; lịch sự đáp lại:
"Có việc gì sao?"
Đầu bên kia, Hàn Sở Dập ho nhẹ, mấy hôm nay tâm phiền ý loạn: "Không có gì. Chỉ muốn hỏi dạo này cậu làm gì. Hôm đó say xe về xong có ổn không?"
Thời Ngu: ???
Chuyện say xe cũng hỏi lại? Đã mấy ngày rồi còn nhắc.
Người này mất trí nhớ à?
"Không sao."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4692987/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.