Edit: Mèo Mập
Sau khi Chu Lợi Địch tỉnh lại, lại đợi nửa ngày hắc ám thần Hắc Nặc Lỗ Tư mới đến, không cùng Chu Lợi Địch nói mấy câu, nó liền gấp gáp muốn Chu Lợi Địch cởi quần áo lên giường, chuẩn bị xâm phạm Chu Lợi Địch.
Mà Chu Lợi Địch thông minh bình tĩnh tùy cơ ứng biến, làm bộ thuận theo, nhân cơ hội tìm được nhược điểm của hắc ám thần, trong bóng đêm cầm chủy thủ sắc bén vô cùng hung ác hướng bờ ngực hắc ám thần đâm tới, mắt thấy hắc ám thần sẽ chết ở trên tay Chu Lợi Địch.
Khi chủy thủ chuẩn bị đâm vào trái tim hắc ám thần, Chu Lợi Địch lại đột nhiên ngừng tay.
Không phải bị hắc ám thần phát hiện, mà là Chu Lợi Địch ngửi được một mùi hương hoa đặc biệt quen thuộc, đó là mùi hoa hồng xanh.
Lục mâu trong bóng đêm hiện lên một tia kinh ngạc, tại sao có thể như vậy?
– Làm sao vậy?
Trong thanh âm lạnh như băng uy nghiêm tràn ngập nghi hoặc, hắc ám thần tựa hồ hoàn toàn không phát hiện Chu Lợi Địch muốn giết nó.
– Điện hạ, thực xin lỗi, có thể thỉnh điện hạ đêm nay đừng làm tới bước cuối cùng hay không, ta đột nhiên có chút sợ hãi.
Chu Lợi Địch lấy lại *** thần, lặng lẽ đem chủy thủ giấu dưới gối đầu.
Cậu thay đổi chủ ý tạm thời không giết hắc ám thần, bởi vì sự tình giống như trở nên rất thú vị, trên người hắc ám thần thế nhưng có mùi của “dương quang” mỗi ngày tặng cho cậu hoa hồng xanh, hay là……
Thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-huu-quang-dich-ai-tinh-tinh-yeu-khong-co-anh-sang/1353522/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.