Trái tim tôi không phải làm bằng đá, không thể xoay chuyển. Trái tim tôi cũng không khép chặt, không thể đi vào…
Tôi muốn hỏi, phải yêu sâu đậm một người tới mức nào mới có thể kiên định không dời, lòng vững như đá?
Trên thế giới này có người si tình, cũng có người thâm tình, nhưng làm thế nào để giữ lòng như một?
____________
Giằng co im lặng không nói, Úy Mặc Hiên ngưng mắt nhìn Úy Hành Vân đang sững sờ, ngực chấn động đau nhức.
Không tiếng động, nhìn người kia cẩn thận cất kỹ chai nước hoa đó.
Thật lâu, khi Úy Mặc Hiên đã không còn sức lên tiếng, cửa đột nhiên bị mở ra, thấy Từ Thư khẩn trương cung kính thò đầu ra. Cương trực thấp giọng nói:”… Nhị thiếu, xin lỗi đã quấy rầy, Úy đổng, bộ phận nhân sự đã chọn được người rồi. Những người được chọn làm thư ký trưởng của anh, bây giờ cần anh đi kiểm tra một chút, anh xem…”
Dứt lời, hắn bất động nhìn ánh mắt phức tạp của hai người đàn ông.
“Đi thôi.” Nhàn nhạt đáp một tiếng, Úy Hành Vân cầm chiếc áo vest đặt trên ghế, bộ âu phục Armani được cắt may khéo léo, vừa vặn, làm tôn lên dáng người cao ráo, gọn gàng của hắn, dáng vẻ thành thục lại khôi phục vẻ ưu nhã uy nghiêm, lãnh đạm liếc nhìn Úy Mặc Hiên, hắn lại nói một câu, “Có rảnh thì đóng kín cửa phòng cho anh.”
“… Anh.”
Đôi môi khô khốc khó nhúc nhích, ánh mắt hẹp dài của Úy Mặc Hiên nhìn chăm chú vào anh hắn.
“…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-hoi-vo-chong/2898069/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.