Trước đó không lâu, có một người phụ nữ gào hét tê liệt tim phổi: Úy Hành Vân, anh có ở đó không…
Giờ này ngày này, có người đàn ông mất mát nỉ non: Nhiễm Tô, em đi đâu mà cưới?
====================================================================================
“Nhiễm Tô, thật ra cậu không cần như thế, nếu tớ nói cho cậu biết có một người đàn ông luôn chờ cậu, cậu có thể bỏ mặc tất cả đi chọn một người khác không?”
Tay nắm Nhiễm Tô đột nhiên buông lỏng một chút, Tư Tình rũ mắt xuống hít sâu một hơi, sau đó nghiêm túc nói từng chữ rõ ràng.
Không tiếng động, Nhiễm Tô vẫn lấy tĩnh chế động, cô trầm mặc nhìn Tư Tình như có điều còn không rõ, muốn nói lại thôi, ánh mắt bình tĩnh không hề gợn sóng, đôi mắt mang vẻ mệt mỏi lại tĩnh lặng như nước nhìn Tư Tình lúc này có chút khác thường.
“Cậu ấy tên là Tiết Nhĩ Nhiên.”
Tư Tình bật ra mấy chữ, lại như dùng hết tất cả khí lực.
Khẽ nhướng mày, không giống đang nghe chuyện của mình, giãy giụa giữa sống chết vừa rồi dường như đã tan thành mây khói, Nhiễm Tô giờ phút này bình tĩnh không chỉ như nước đá, mà còn như dòng nước đã chết lặng không còn lưu chuyển, khóe miệng mặc dù khẽ nhếch cũng không thêm phần linh động, ánh mắt tĩnh lặng như hồ sâu, không cách nào nắm lấy.
Nhưng, Tư Tình nghĩ, đây là những lời khuyên từ người bạn là cô, cho dù cô hiểu thật ra mình không nên nói bí mật trong lòng, cô muốn cất giữ cả đời cho người bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-hoi-vo-chong/2898029/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.