Ngay khi giọng cười kết thúc, một lão nhân ngay lập tức xuất hiện ở bên cạnh Lê Tín Dương, sự hiện hiện của lão làm cho tất cả mọi người có mặt ở đây khá là xửng sốt, ngay cả Xà Lang Quân cũng âm thầm mắng mình cái miệng ăn mắm ăn muối lại phát biểu linh tinh, Xà Lang Quân nhìn chằm chằm vào lão nhân nói:
“Ngươi nói như vậy là có ý gì...? Ngươi đến trợ giúp cho Lê Lão Đầu..?”
“Hừ…! Ngươi có mắt không biết nhìn à! Hay nó chỉ để trang trí…?”
“Vũ Thành Chủ..! Nói như vậy thì ngươi đến đây là để trợ giúp cho Lê huynh sao..? Nếu như ta nhớ không lầm thì Thái Sơ Tông ta với Vũ gia các ngươi hiện tại vẫn là minh hữu hơn nữa Thái Sơ Tông ta hình như chưa làm gì có lỗi với Vũ gia các ngươi thì phải..?” Lão nhân vừa dứt lời không đợi Xà Lang Quân phản ứng thì Mạnh Thiên Uy đã lên tiếng nói,
Thì ra lão nhân vừa đến chính là là Vũ Mục Thanh thành chủ Phượng Vũ Thành bởi vì theo cách gọi của Mạnh Thiên Uy họ Vũ mà làm thành chủ thì chỉ có duy nhất một người đó là Vũ Mục Thanh mà thôi.
Vũ Mục Thanh nghe Mạnh Thiên Uy hỏi thì hừ lạnh, nói:
“Hừ! Đều đó chỉ là trong sự tưởng tượng của ngươi mà thôi…! Thực tế mối quan hệ giữa Vũ gia và Thái Sơ Tông các ngươi chính là kẻ địch! Việc chúng ta qua lại với các ngươi chỉ là bàn đạp cho ngày hôm nay mà thôi! ”
“Vũ Thành Chủ..! Ngươi nói gì ta không hiểu..? Từ bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-hoi-mong/777705/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.