Ngay khi Vũ Tiểu Vũ rút vật đó ra khỏi tản đá thì một ánh sáng lóe lên làm chói mắt tất cả mọi người xung quanh, nó làm cho bọn họ không biết đó là vật gì dù đã cố mở to cả hai mắt, đến khi luồn ánh sáng biến mắt thì bọn họ thấy trong tay của hắn không biết từ lúc nào đã có thêm một thanh kiếm gỗ, dù chưa biết nó có uy lực ra sao nhưng ai nấy đều oán hận vận may của Vũ Tiểu Vũ.
Vũ Tiểu Vũ sau khi rút ra liền phát hiện nó là một thanh mộc kiếm, hắn quơ thử vài đường lại thấy cũng thuận tay nên cũng thấy thích, lúc này hắn đưa thanh kiếm lên quan sát kỹ hơn thì phát hiện chuôi kiếm chính là một cái rễ cây có khắc ba chữ Mộc Long Kiếm.
Ngay khi nhìn thấy ba chữ này thì trong lòng hắn lại có một suy nghĩ "Ba chữ này quả là không sai" Bởi vì với hình dạng của nó bây giờ thì không khác gì một thanh kiếm gỗ, hắn lại đưa mắt nhìn phần chuôi kiếm thì phát hiện nó tựa như đầu của một con Long, thảo nào ban nãy hắn lại thấy có đều khác lạ, lưỡi kiếm chính là tạo hình từ thân của Long đang uốn lượng, phần vảy lại được điêu khắc rất tin xảo, mũi kiếm lại túa ra năm cái mũi nhọn nho nhỏ cách nhau một khoảng trong như Long Vĩ vậy.
Vũ Tiểu sau khi quan sát xong liền bỏ nó vào trong nhẫn trữ vật của mình mặc kệ những con người đang đỏ mắt di chuyển về phía hắn, khẽ đưa mắt nhìn sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-hoi-mong/777656/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.