“Haiz! Sao mà xa quá vầy nè, đi mãi mà vẫn chưa tới! Mệt quá đi! Ước gì bây giờ mình được ngâm mình trong một bồn tắm trong một căn phòng rộng lớn rồi đánh một giấc thật dài thì hay biết mấy!”
Lúc này trên bầu trời rộng lớn truyền đến tiếng than thở của một cô gái, cô gái này đang ngồi trên lưng của một con Bạch Vĩ Phương Diện Kê, bên cạnh nàng còn có hai tên nam nhân vừa nghe nàng kể lễ liền tranh nhau nói:
“Tú Nhi! Nàng thấy mệt thì chúng ta tìm một chỗ nghĩ chân nhé!”
“Hừ! Ngươi sai rồi Tú Nhi không phải muốn nghĩ ngơi mà muốn nhanh chóng đi đến thành Phượng Vũ để tắm rữa!”
Thì ra ba người nàng chính là Hiên Viên Tú Nhi, Lâm Nghĩa Trung và Lâm Tín Trung, bọn họ sau khi nhận lệnh liền lập tức lên đường đến nay đã được nữa tháng rồi.
“Đại ca thì biết cái? Nàng là nàng muốn nghĩ ngơi!”
“Ngươi dám cãi lời ta?”
“Hai người các ngươi có thôi đi không! Ồn ào nữa là ta đá văng hai ngươi xuống kia bây giờ!” Tú Nhi nhìn thấy bọn họ như vậy cũng không thể giữ lại hình tượng một thục nữ nữa liền muốn đá văng bọn họ, vốn nàng đã không ưa thích gì bọn họ rồi mà trên đường đi bọn họ cứ liên tục cãi nhau làm cho nàng phiền muốn chết. Nàng càng nghĩ lại càng oán hận "Phụ vương thiệt là tại sao người lại muốn hại con gái của người chứ!"....
- ---------------------------------------------------o0o---------------------------------------------------
Thời gian cứ thế thấm thoát dần trôi, kể từ ngày bị bọn người Lý Mộng Trinh cho ăn hành đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-hoi-mong/777653/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.